Chủ Nhật, 23 tháng 5, 2004

Còn không bến đậu(bản thảo)

Trên sông xa một bóng con đò
Lặng lờ trôi giữa dòng xuôi ngược
Về đâu nghe tiếng gọi về đâu
Hai bờ có còn không bến đậu .

Nơi thinh không bồng bềnh con nước
Sóng vỗ lao xao mạn thuyền em
Lênh đênh ngày qua ngày trôi nổi
Nỗi buồn rơi ngọn sóng chơi vơi.

Tìm về đâu một cõi an nhiên
Gửi gắm mối tình duyên trắc trở
Một bên bờ sóng lỡ dạt trôi
Bờ kia có còn là bến đậu.

Nơi con đường em đã đi qua
Hai bên màu thời gian nhuộm lối
Cũng có lúc du dương điệu nhạc
Nghe bình yên sâu thẳm trái tim.

Đường em qua bao mùa mưa nắng
Giọt nắng còn khoảng trống hanh hao
Mưa hắt hiu màn đêm buông vắng
Lặng im côn trùng rả rích than.

Đường đời qua bao mùa đông rét
Em có thấy lòng anh tê tái
Tìm hơi ấm trong mành chăn mỏng
Bến đậu nào một chút náu nương.

Nơi cuối đường le lói tình thương
Có phải chăng niềm tim phảng phất
Để em tôi tìm về câu hát
Bến đậu vẫn chờ đợi người ơi.

( Sóc Trăng 17/05/2012 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét