Thứ Hai, 17 tháng 1, 2005

Donna Donna - Khúc tự lòng một thời thơ bé!

Mùa này ,đông đang bâng khuâng đến gần theo ngọn gió heo may
Sáng trời mờ hơi sương lành lạnh , trưa có chút nắng hanh hanh vàng
Hà Nội bây giờ đẹp lắm em biết không ?
Này nhé ! hương vị của hoa ,màu sắc của lá ,âm thanh xào xạc của gió đùa trên đám lá khô ,tạo nên một tiết tấu riêng nghe như có chút gì man mác .. xôn xao
Và lan tỏa trong không gian trên từng con đường ,trong từng góc phố
mùi hương hoa sữa cuối thu ,vẫn còn phảng phất len lỏi đâu đây đến nồng nàn
Sao như em ,sao vẫn như ngày nào, sao thấy thương thương và ghét đến thế !
Tôi mỗi ngày với những bận rộn ,trở về nhà tự tặng cho mình miền bình yên
là những khoảng lặng không tên .. "Chút tài sản riêng ấy " tôi dành dụm mãi.

Chợt giai điệu bản nhạc vang lên như dòng chảy...
Tôi cứ ngỡ như thấy lại chính mình ,căn phòng nhỏ giờ thênh thang cảm xúc
Nó không còn ngột ngạt bởi tiếng ồn, không sự cô đơn gầy guộc bủa vây
Chỉ còn là những âm thanh êm đềm dịu nhẹ...

Donna Donna Donna ngủ đi nhé
Ngoài đường nhiều gió tuyết rơi
Donna Donna Donna ngủ đi nhé
Hãy nằm trong cánh tay của mẹ…

Câu hát cứ ngân lên trong thiết tha đưa tôi về những tháng ngày thơ dại
Với giai điệu nhẹ nhàng , sâu lắng , đi vào lòng người êm ái như một lời ru.

Có một người đàn ông trước thềm nhà rêu phong
Bỗng ngồi khóc như những ngày thơ ấu
Sống đời bao cay đắng, tóc bạc phai mưa nắng
Tay đành trắng những giấc mơ thơ dại
Đi qua bao núi sông ghập ghềnh ,cuộc tình mãi lênh đênh
Đi qua bao thang năm vô tình ,một đêm nhớ tiếng ru mẹ hiền.

Cuộc sống bộn bề của một người đàn ông ,đã có gia đình khiến tôi nhiều lúc chẳng nhớ nỗi mình.
Và giờ khi vô tình nghe lại lời ca từ , ý nghĩa sâu sắc, buồn như thân phận của một đời người .
Dịu dàng ,réo rắt .. lạ lẩm mà sao nghe ấm áp quen thuộc quá !
Giấc ngủ an lành trong vòng tay mẹ, lời ru cất lên như điệu nhạc say lòng
Tất cả đã hòa quyện lẫn vào nhau, đan xen thành một giấc mơ trong sáng
Tôi chợt nhận ra ,giờ trong tôi là cả một miền thương nhớ…
Ngoài kia mưa nhiều thật nhiều, tôi lắng lại trong không gian riêng mình
Với một nỗi buồn sâu thẳm ..Ngày xưa ,tôi nghĩ mình hãy còn ngây ngô lắm !
Một ký ức xa xôi, một cảm xúc cũ trong tâm hồn dào dạt ùa về ..

Xuyên suốt bài hát là lời tự sự của cậu bé,từ những ngày thơ ấu cho tới khi cậu đã lớn khôn
Một câu chuyện kể về một hành trình dài . Câu chuyện bắt đầu từ ngôi nhà yêu dấu
Nơi cậu bé đã sống chỉ có niềm vui và hạnh phúc
Vậy mà tận sâu thẳm trong trái tim .Cậu bé luôn mong mình nhanh khôn lớn
Cậu ước mơ được trở thành một người đàn ông .Mỗi tối cậu bé đều mơ về nơi đó
Mơ về những cánh chim sải miết bay trên bầu trời rộng lớn
Khi mẹ yêu nhẹ nhàng đưa nôi ...
Rồi một ngày kia, cậu bé cũng đã lớn khôn
Cậu cất bước ra đi để khám phá cuộc sống xung quanh
Thôi những ngày tháng bé dại
Với những cuộc tình đi qua ,với cái đói lạnh và sự sợ hãi.
Cuộc đời như một dòng lũ xiết ,tự nó đã cuốn trôi đi tất cả những giấc mơ ảo vọng
Những ngày tháng khắc nghiệt ,thường xuyên tận trong trái tim
Cậu thấy mình bé nhỏ và yếu đuối trước những cuộc bể dâu.
Mỏi mệt cậu lê những bước chân đau, lòng ngập tràn những vết thương
Trải qua những đắng cay ,những mưa nắng phai màu trên tóc khiến cậu ngậm ngùi
Bỗng một hôm cậu nhớ ra, cậu luôn tha thiết được trở về mái nhà xưa
Cậu nhớ tiếng ru của người mẹ hiền ,nước mắt cậu tuôn rơi ..
Cậu buồn rầu hồi tưởng lại ngày xưa , mơ về tuổi thơ
Và thèm được hồn nhiên trong vòng tay thương yêu của mẹ
Bởi chỉ có ở nơi ấy ,cậu mới tránh được những gió bụi cuộc đời .
Và chỉ trước mẹ, cậu mới thấy mình bé nhỏ, mới thấy mình thật sự được yêu thương
Mới thấy quãng thời gian bên mẹ êm đềm biết bao
Và giờ đây trái tim nầy, đôi chân nầy vang mãi một khúc vọng quê hương
Chàng trai tìm về ngôi nhà tuổi thơ vẫn lưu dày trong kí ức
Trong sâu thẳm ,trái tim chàng theo tiếng gọi yêu thương trở về mái nhà xưa yêu dấu
Mà ở đó "Chỉ cần nó còn ở đó, chàng sẽ được bình yên ."

Donna, Donna, Donna
Con luôn tiếc về thời gian đã mất
Donna, Donna, Donna
Đứa trẻ thơ bây giờ ở nơi nào?



Thứ Tư, 12 tháng 1, 2005

Travel( Ngọc Quang)









Những giấc mơ mà tôi đang chết dần trong đó
Là những giấc mơ tuyệt nhất mà tôi từng có
Tôi thấy thật khó mà kể bạn nghe
Tôi thấy thật khó mà nắm lấy