Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

Nương nhờ

Em muốn tìm một lối nhỏ
Vào nơi cửa phật nương nhờ
Ở đời có lúc trống trãi
Một chút tâm tịnh nguôi ngoai.
Xin ban cho nước thánh nhân
Xoa nỗi buồn nơi trắc ẩn
Nghe tiếng chuông chùa gột rửa
Bụi mờ vương thói trần gian.
Em tìm vào cõi thinh không
Lắng nghe kinh cầu mỗi sớm
Để lòng định hình nhân nghĩa
Mơ về một cõi hoa đăng.

( Hà Nội-30/9/2010)
Gửi người em gái

Muốn viết cho em một bài thơ
Lòng anh mang trăm mối tơ vò
Có thể em là người anh biết
Số điện thoại anh chẳng biết đâu.

Có thể em tóc dài da trắng
Mặt trái xoan má lúm đồng tiền
Hay tóc ngắn nụ cười tinh nghịch
Nét duyên thầm chứa đựng yêu thương.

Có thể em cành vàng lá ngọc
Nơi lầu son gác tía em nằm
Cuộc sống em đầy hoa nhung lụa
Được yêu thương chăm sóc vỗ về.

Có thể em tuổi đời rất trẻ
Chiếc răng khểnh chúm chím làm duyên
Đọc thơ nên thích người cầm bút
Thả hồn trong hoa lá mơ màng.

Có thể em cô gái bình thường
da ngăm ngăm nét mặt dịu hiền
Nhưng dí dỏm dễ thương đến lạ
Chẳng biết làm thơ lại thích thơ.

Và có thể em ơi có thể
Trái tim cũng lỗi nhịp nhất thời
Rung động từ bài thơ anh viết
Để Nỗi lòng mang nặng vấn vương.

Dù em là ai anh cũng viết
Thơ anh mang nặng những nỗi niềm
Trong sâu thẳm trái tim em hỡi
Để mong sưởi ấm mãi tình người.
      ( Sài gòn 26/11/2012)