Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

Thăm Việt-Phủ

Tôi vào thăm " Việt Phủ Thành Chương"
Lòng thư thái như vào cõi Phật
Thả hồn trong hương Sen dịu ngọt
Nếm ân tình một cõi thâm nghiêm.

( 19/9/2011)

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

Không thể lãng quên

Có một điều không thể lãng quên
Bởi chiến tranh anh không về nữa
Nỗi buồn đau thương mất cháu con
Trắng khăn tang nơi ấy quê nhà.

Có một điều không thể lãng quên
Bởi chiến tranh gia đình ly tan
Chiến trường xa nặng trĩu nỗi niềm
Còn đó nỗi ám ảnh chưa qua.

Có một điều không thể lãng quên
Bởi chiến tranh nhà tan cửa nát
cảnh hoang tàn lòng đau khôn xiết
Đất nước chìm trong nỗi phân ly.

Có một điều không thể lãng quên
Dư âm chiến tranh còn đây đó
Những hình nhân chất độc da cam
Muốn bình thường không thể người ơi.

Và hôm nay không thể lãng quên
Thế giới còn đạn bom cày xới
Tiếng thét đau thương xé lòng người
Trái đất sao chưa thể bình yên.

Hòa bình ơi người nên gõ cửa
Cõi nhân tâm trong mỗi con người
Để đạn bom không còn rơi nữa
Nụ cười hạnh phúc mãi trên môi.

( Hà Nội 09/09/2011)

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Có phải ...


Trước những cánh hoa
anh thấy mình yếu mềm
không nỡ giơ tay ngắt cho riêng mình.
Nhìn những mầm xanh mới nhú
anh thấy mình yếu mềm
chẳng muốn làm đau.
Trên lối nhỏ thân quen
từng bước chân anh lựa
nhẹ nhàng thôi sợ đám cỏ non đau.
Dãi cát vàng dưới bước chân qua
âm vang nghe xào xạo
chạnh lòng anh nghĩ cát đau.
Nước trong dòng suối nhỏ
bước chân lựa điểm rơi
cũng sợ nước chơi vơi
anh yếu lòng đấy thôi.
Trước cuộc sống đơn côi
một chút chia sẽ thôi
dù yếu lòng có phải
để ấm lại tình người.
Những cuộc đời bế tắc
phía trước là vực sâu
chìa bàn tay níu lại
phía sau còn...
bao ngã rẽ cuộc đời.

( Hà Nội 01/11/2011)

Thứ Năm, 8 tháng 9, 2011

Sài Gòn mãi trong ta




Ở nơi xa
Ta nhớ em da diết.
Sài Gòn ơi
Em phảng phất bên ta.
Như tình yêu
Mượt mà trong ký ức.
Sáng lung linh
Để nhớ mãi khôn nguôi.
Sài gòn ơi
Mỗi buổi sáng tinh mơ.
Sương giăng giăng
Trên bến cũ nhà Rồng.
Thoảng mùi hương
Nắng mới đang ngập tràn.
Hầm Thủ Thiêm
Vươn dài trong sóng nước.
Đi bên em
Trên đường phố thân quen.
Tay trong tay
Ta thấy em dịu dàng.
Hàng Me xanh
Rì rào ru trong gió.
Ta như say
Lời thì thầm đêm nay.
Ta đã đi
Qua bao nhiêu thác ghềnh.
Ta đã qua
Bao vùng đất tinh khôi.
Nhưng không quên
Và không thể nào quên.
Bóng hình em
Sài Gòn mãi trong ta.

( Đà Nẵng 29/7/2011)