Có một ngày em đi không trở lại
Phía sau chỉ còn lại hoang liêu
Những mảnh vỡ tình yêu rơi rớt
Lăn lóc phơi giữa đường cũ lối xưa.
Lối xưa đã mòn theo năm tháng
Dấu còn in của một thời nồng thắm
Lửa tình yêu trong vắt đến rạng ngời
Em đã đi rồi có còn gì nữa
Chỉ có mong manh chấp chới rượu vơi đầy.
Có một ngày phôi pha mang bão táp
Hàng cây xanh nghiêng ngả dưới chân đồi
Lửa lòng đã cạn hồn đơn chiếc
Lang thang tìm kỉ vật chốn xưa
Chốn xưa vắng bóng người tri kỷ
Ta chỉ với ta giữa khoảng lặng cuộc đời.
(Hà Nội 13.12.2011)
Lăn lóc phơi giữa đường cũ lối xưa.
Lối xưa đã mòn theo năm tháng
Dấu còn in của một thời nồng thắm
Lửa tình yêu trong vắt đến rạng ngời
Em đã đi rồi có còn gì nữa
Chỉ có mong manh chấp chới rượu vơi đầy.
Có một ngày phôi pha mang bão táp
Hàng cây xanh nghiêng ngả dưới chân đồi
Lửa lòng đã cạn hồn đơn chiếc
Lang thang tìm kỉ vật chốn xưa
Chốn xưa vắng bóng người tri kỷ
Ta chỉ với ta giữa khoảng lặng cuộc đời.
(Hà Nội 13.12.2011)
Anh về đếm bước chân qua
Trả lờiXóaPhố xưa còn đó mái nhà rêu phong
Phòng kia không bóng hình em
Tình như buốt giá anh đem mơ về.