Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Có phải ...


Trước những cánh hoa
anh thấy mình yếu mềm
không nỡ giơ tay ngắt cho riêng mình.
Nhìn những mầm xanh mới nhú
anh thấy mình yếu mềm
chẳng muốn làm đau.
Trên lối nhỏ thân quen
từng bước chân anh lựa
nhẹ nhàng thôi sợ đám cỏ non đau.
Dãi cát vàng dưới bước chân qua
âm vang nghe xào xạo
chạnh lòng anh nghĩ cát đau.
Nước trong dòng suối nhỏ
bước chân lựa điểm rơi
cũng sợ nước chơi vơi
anh yếu lòng đấy thôi.
Trước cuộc sống đơn côi
một chút chia sẽ thôi
dù yếu lòng có phải
để ấm lại tình người.
Những cuộc đời bế tắc
phía trước là vực sâu
chìa bàn tay níu lại
phía sau còn...
bao ngã rẽ cuộc đời.

( Hà Nội 01/11/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét