Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

Bây giờ là tháng mấy




Bây giờ là tháng mấy , nhưng sao cơn mưa của ngày hè vẫn quanh đây. Có lẽ đó chỉ là cảm giác nhưng dù sao cũng cám ơn mưa , cảm ơn đã khơi nguồn để chữ nghĩa xếp thành câu…
Ta nhớ một chiều mưa xưa cũ, ngày em đến mang theo cả một khung trời lộng gió.
Tâm hồn ta tươi mát và trẻ trung lạ, cái tươi mát của tuổi mới lớn mà ta ngỡ mình đã đánh mất lâu rồi.

Trời ươm nắng cho mây tan chảy thành mưa, riêng em đã ươm vào lòng ta cả một trời xanh hy vọng, để rồi… mọi thứ trở nên xám xịt kể từ em đi.
Mây hồng, mưa hồng, nắng hồng hay cả cuộc đời nhuộm màu hồng phải chăng đó chỉ là ảo ảnh trong những đôi mắt đang yêu ?
Còn ta, trước đây ta đã yêu, bây giờ ta vẫn còn yêu và có lẽ mãi về sau cũng thế !

Và giờ đây ,ta ngồi một mình giữa cơn mưa không dứt để nghe tình mình đã cạn, để nghe thương yêu ngày một rêu phong, để nghe nỗi đau ngủ vùi trên tay trắng.
Ừ thì thôi, rồi mình cũng như đá ngây ngô
Thế nhưng hồn ta sao vẫn mênh mông một nỗi đau muôn trùng.

Đường đời muôn nẻo, có những ngã đường ngập tràn niềm vui, có những ngã đường chìm trong đau khổ, có những ngã đường mịt mù gió bụi, có những ngã đường hiu hắt niềm đau…
Em và ta đã gặp nhau ở ngã đường nào? Là ngã đường duyên phận, là ngã đường chia xa?

Phải chăng từ ngàn xưa tiếng mưa rơi đã thế !
Em đã qua bao chiều mưa chiều nắng ?
Mà sao chỉ một lần xưa em ghé ngang đời , đã khiến vòng tay ta xanh xao cơn đau dài
Đâu đấy trên cao mây đã giăng phủ màu tím yêu thương .Bây giờ ta ru lòng ta bằng nỗi nhớ chơi vơi ..
Và có lẽ ,cuối cùng mưa cũng tan biến vào hư vô .

Em là mưa
Rơi trên môi
An nhiên
Bồng bềnh
Em như thể
Chưa từng trong mưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét