Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Nơi lòng thấy bình yên

Nơi tôi đến một thành phố cổ
Dòng sông trôi thơ mộng hiền hòa
Có nhành hoa chuỗi ngọc tinh khôi
Và Thành Nội trăm năm thầm lặng
Phu Vân Lâu bình yên mỗi sáng
Long lanh sóng nước mặt gương soi
Đồi Vọng Cảnh trở mình tỉnh giấc
Chuông chùa Thiên Mụ vọng tiếng ngân
Ngược Nam Giao qua chùa Từ Đàm
Linh thiêng tiếng kinh cầu sớm tối
Núi Ngự Bình thông reo gió hát
Khúc tự tình còn đó bi ai
Đêm nằm nghe điệu hò xứ Huế
Câu trần ai trong tiếng mưa rơi
Buồn thương chìm nổi kiếp người
Mái Chèo khua đẩy ngọn đèn đong đưa
Thuyền xuôi qua Vĩ Dạ thôn xưa
Chợt nhớ về câu thơ Hàn Mặc
Cồn Hến vẫn như trong tâm trí
Nét buồn kia người đã vẽ nên
Huế vẫn thế thâm nghiêm trầm lắng
Dòng Hương dưới hàng cây rũ bóng
Trên nền xanh cỏ vẫn mượt mà
Áo tím em vờn bay trong gió
Tràng Tiền sâu lắng giữa bình yên
Nơi tôi đến thấy lòng thanh tịnh
Tìm vấn vương xao động cõi đời
Để lúc nhớ, nhớ càng da diết
Những lúc quên sóng vỗ gọi về .

( Hà Nội 12/9/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét