Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

Đêm cuối thu Hà Nội

Hà Nội những ngày cuối thu thật đẹp, đẹp từ trong tâm thức của người Hà Nội xưa và nay. Tôi đã sống tại mảnh đất này mấy chục năm và háo hức đón mùa thu như trẻ con được tặng quà trong những dịp tết về.
Công việc của tôi đang làm luôn phải xa Hà Nội .Mỗi độ thu về và thật hạnh phúc nếu được ở Hà nội những dịp cuối thu mới thấy được hương vị dịu ngọt của cái lành lạnh làm mẩn mê lòng người. Thật may mắn cho tôi năm nay được tận hưởng mùa thu và chứng kiến Hà Nội đón lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội.
Không gì hạnh phúc hơn đối với những người như tôi. Nhìn từng dòng người đi trên phố hân hoan trong mùa thu tôi cảm thấy lòng mình như được cởi mở, ghé Hồ Gươm trong ánh sáng ngập tràn với nhiều màu sắc lúc đêm về ..
Tâm hồn như muốn bay lên trong không gian của những ước mong kỳ vĩ. Hồ Gươm vẫn trầm lắng giữa không khí sôi động và náo nhiệt của Thủ đô thời đổi mới và phát triển.
Những hàng cây xanh với tiếng gió thu xào xạc rất đỗi thân thương, những cây liễu rủ bóng bên hồ trông mượt mà êm dịu. Sóng lăn tăn tạo nên hàng ngàn tia sáng rực rỡ cả một vùng trời đêm cho ta cảm xúc huyền ảo của mảnh đất kinh kỳ ngàn năm văn hiến. Hòa vào dòng người kéo nhau đổ về phố chợ đêm Hàng Ngang, Hàng Đào tôi gõ những bước chân chầm chậm trên đường phố và tận hưởng không khí sôi động bình an đến lạ thường.
Ơi thành phố của tôi...

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Êm ái và ngọt ngào

Tôi chỉ có thể nói về tình yêu của em với những “êm ái_ngọt ngào” đẹp và buồn mênh mang..
Tình yêu ấy như một dải lụa mềm chở đầy hoài niệm, nhớ thương và khắc khoải đến muôn trùng

Cuộc đời ngắn ngủi và mong manh nhưng bộn bề những vui buồn, được – mất… Ai cũng đều đã, đang, và từng mất đi nhiều thứ ..Có những thứ ta sẽ không hề mảy may phải suy nghĩ , mất đi đôi khi sẽ thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Nhưng có những thứ thì muốn níu kéo ,cứ mãi nuối tiếc đến vô bờ với nỗi buồn vô hạn .Mờ ảo, diệu kỳ và lôi cuốn như đã có tự thuở hồng hoang, đã ngang qua biết bao kiếp người trên cõi trần gian luôn khao khát thương yêu này.

Có lẽ vậy, ta chẳng thể tham lam, mong mỏi quá nhiều bởi tình yêu là mật ngọt là êm ái .
Với những tháng ngày yêu dấu đã qua… Đâu đó trong khoảng trời tuổi trẻ của mình, em đã thả vào hồn ta tiếng cười trong trẻo, bàn tay yêu thương ấm áp đan lồng mười ngón vào nhau nghe thương yêu giao hòa ngân khúc.
Ta đã yêu và hy vọng: Em đừng lãng du qua đời ta, bởi bàn tay ta ấm, khi đan vào nhau em có thể vững vàng đi qua không chỉ một mùa đông giá lạnh, mà còn có thể dìu nhau đi đến cuối cuộc đời .Ta trao cho em những tin yêu từ những bao dung, thủy chung, từ sự chân thành khi hai trái tim cùng chung một nhịp …Ta muốn được bù đắp cho những nỗi buồn em đã đi qua, muốn em được yêu thương và chở che trong đôi bàn tay ta .Dù ta có thể lóng ngóng, vụng về.. Nhưng chắc chắn một điều, sẽ không bao giờ làm em đau .

Nhưng , em chỉ là khách lãng du… Khách lãng thì du thường chợt đến rồi chợt đi, bỏ lại sau lưng bàn tay ta năm ngón hụt hẫng, lùa vào chơi vơi, không còn bàn tay nhỏ xinh để trao nhau hơi ấm giữa cuộc đời này… Bởi lãng du là xa rời là chia ly là mất mát .Lòng ta hụt hẫng ,biết bao giờ mới tìm được lại . Ta chân trần chạy đuổi theo băng qua sông sâu, băng qua đá nhọn…mà đôi bàn tay còn chới với, chưa thể nắm lấy một vầng mây sáng sưởi ấm tim mình. Ta ngã gục trong niềm khao khát, bàn chân ta bầm tím, tim ta rướm máu .

Và giờ ,vượt qua năm thăng trầm, qua sự gạn lọc và mài giũa của thời gian.. “ Em” mãi hoài là một tình yêu đẹp ,buồn, day dứt và lung linh trong lòng ta .

H N (02.01.12)